@

Có thể nơi chân trời xa xôi ấy – Phút trải lòng ta tìm đến với nhau

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Em vẫn từng đợi anh....


 Thỉnh thoảng bỗng trở nên nghiêm túc hay trầm mặc ,thỉnh thoảng cười rổn rảng như cái thùng rỗng , thỉnh thoảng không viết được cái gì dù là vớ vẩn,thỉnh thoảng cũng tự thấy mình bất bình thường mà thiên hạ gọi là  đồ dở hơi ,HN vào thu  tiết trời thu  cực đẹp ,cực quyến rũ,nắng cứ vàng rực rỡ mà không nóng ,gió cứ lồng lộng hun hút bờ vai  cho  bao thi nhân xói lòng ứa ra  những câu thơ lãng mạn nhất ,tha thiết nhất, cho ai tưởng khô khan lạnh lùng hôm nay cũng  bỗng có  giấc  mơ hão huyền ,huyễn hoặc tâm hồn mình  thành nhà thơ ,thành họa sĩ, hay thành bố khỉ cũng chẳng biết nữa…
   Ấy vậy mà trong lòng thì rắn ráo,các cảm giác muốn viết mất tích con chim chích, mấy lần mở máy ra lại đóng vào ,cái màn hình không còn lôi cuốn và bàn tay khoái lướt trên phím bỗng dưng cứng  đờ,không phải là không cảm xúc, không phải là không chất chứa ,không phải là không muốn được ngụm lặn trong suy nghĩ của chính mình vậy mà không thể ……sao vậy ta.
    Ngó nghiêng sang nhà láng giềng láng tỏi  rồi lặng về như tên trộm mà lại chẳng chôm được chút xíu cái  hứng viết của hàng xóm dù chỉ là cái com ngắn ngắn ngủi ngủi  để lại  cho những người mà thấy yêu quí ,để cho họ biết mình vẫn quan tâm đến họ ,vẫn lặng lẽ theo dõi họ   và muốn nhắc nhở  họ cũng đừng có vội vã quên mình
    Công việc  cứ cuốn  đi,mải miết như con sóng chảy mà chạnh lòng khi  bất chợt không thấy đâu là bến bờ,mịt mùng và mung lung…nếu  có thời gian là out  ra đường để  tha thẩn, để khoắng cốc nước chẳng tha thiết đến mùi vị  để nhìn ngắm đường phố ,người qua người lại , để  bước những bước chân vô định ,hư vô …để  thấy lòng bình được yên,nhẹ nhàng  chút ít
    Sao dạo này  người ta thích trồng hoa sữa thế ,theo tiêu chuẩn thì phải cách  5 hay 6 gốc cây thì mới được trồng 1 cây hoa sữa thì phải , thế mà chẳng hiểu sao có những phố cây nối cây, hàng nối hàng ,nếu mà hoa  nở cùng một lúc thì thôi rồi,cứ gọi là đừng có  bức  bối …..
   Trời càng lạnh càng tối thì  càng tỏa hương ngào ngạt  ,cười cho người  bạn Đà Nẵng thắc mắc, đâu chỉ mỗi HN có hoa sữa , sao cái mùi nó oi nồng , hắc đến đau đầu nhức óc  mà người HN cứ ca ngợi cứ say mê đến thế,ờ phải là HN những ngày  heo may như thế này ,là gió, là xiu xíu  lạnh,là hoa sữa nở bung từng chùm trắng xanh làm cho đất trời cứ ngọt ngào,cuồng điên ,ngây dại ….. chẳng hiểu vì HN đẹp hay mùi hoa sữa khó quên mà người HN cứ thổi  tình yêu mình vào nó ,làm ai nhớ ai thêm da diết,làm người ta có cảm giác thèm cái nắm tay dịu dàng ,cái ôm thật chặt,thèm được ngả vào nhau….
    Đã đi ,không gọi là  nhiều nhưng  kiểm điểm lại thì từ khi 5 tuổi  chưa năm nào là không đi xa HN  , miền đất nào cho  cảm giác  mới , những tìm tòi lạ lẫm,để lại những  trải nghiệm  khó quên  vậy mà mỗi lần đi  lại cảm thấy nhớ đến  HN hơn , yêu  HN  hơn ,đơn giản như lúc này đang ở HN mà vẫn  thấy khát,thấy cháy, muốn hít thật sâu vào trong phổi ,nuốt tan trong cuống họng ,muốn loang ra….thế mà chỉ làm  được mỗi việc là … thở dài
     Có thể  có chút cảm giác đơn côi ,hoang vắng nhưng vẫn thích là vậy, một mình thế này để lan man với những mảnh vụn suy nghĩ ,với những nỗi  nhớ  rất vu vơ,rất  bâng quơ
        “ Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm ,có lẽ nào anh lại quên em 
……”
 Bên kia là cổng chợ Đồng Xuân nhộn nhịp 
,bên này là quán chè  chén có kèm tiếng chim hót dưới vòm cây xanh 


Lễ bế giảng năm học cuối cùng PTTH - tôi 16 tuổi 

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Hà Nội sang thu

Thu còn ngái ngủ trên đám lá  tường vi
Mưa  thôi  bay để gọi trời hửng nắng
Lá có vàng nhưng bầu trời xanh thẳm
Đơn côi  cánh diều với nỗi nhớ chênh chao

Thu lại đến ôi  mùa thu mênh mang
Có  chim hót  véo von bên khung cửa
Có cô bé nhà bên mắt  xoe  tròn rạng rỡ
Cười một mình nghĩ đến giấc mơ qua

Thu về rồi em có thấy không em
Có cốm vòng thơm trên tay cọng nắng
Có cánh sen tàn ướp chè đêm mê mải
Có  cánh lộc vừng   thả đỏ  cả góc sân

Anh  nhờ  gió  gọi  em  trong heo may
Liệu đủ lay động nơi hai mùa mưa nắng
Hoa sữa lại nồng nàn và hoàng lan thầm lặng
Nhẹ  nhắc đến  em  trong nỗi nhớ hao gầy
Hà Nội ,thu sang….



 
Chào mừng ngày Quốc Khánh



  Địa danh lịch sử : Nhà khách Chính phủ





 Nơi  này  cách đây 30 năm hai anh em tôi có những chiều mải mê tìm dế 
và say sưa ngắm cái cánh cửa quay tự động của khách sạn Metropole HN

 xế cổ , một  thoáng HN  xưa


  Con phố yên bình trong ngày lễ 



 Thưởng thức trước  màn múa trống chuẩn bị cho chương trình chào mừng tối nay




 Nơi cuối cùng dừng chân là đây ,con phố của tuổi thơ tôi


 rút ví trả cho những giây phút được sống chậm 

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Mưa rừng


      Trời lúc mưa lúc nắng ,ở nhà  thì đương nhiên  dễ chịu còn nếu đi đâu đó thì không hay chút nào .Nhưng nếu  không tận dụng mấy ngày nghỉ hè còn sót lại chắc phải đến tận cuối năm  cả nhóm mới có thể tụ tập được ,vậy là mạo hiểm một tí cho có không khí, cả nhóm vẫn quyết tâm lên đường .
Đi trong mưa có nghĩa  là bạn vô cùng vất vả ,bạn phải cẩn thận không để  ướt người và ướt cả tư trang nữa,nhất là mấy đồ điện tử,sơ sểnh gặp nước là chỉ có đứt
Bây giờ khi về mới thấy thú vị đến mấy cũng không nên mạo hiểm vào rừng leo núi khi trời mưa,không có một ai giúp bạn khi có sự cố ( vì họ không hâm hâm, điên điên  như bạn để vào rừng trong thời tiết này) quang cảnh trong tầm view của bạn sẽ bị hạn chế ,mây và mưa giăng mắc muôn nơi ,hoa quả cây trái  sũng nước  làm chính bạn cũng không hào phóng để đưa tay ve vuốt tới dù nó có ra sức quyến rũ bạn đến mấy ,mối nguy hiểm luôn rình rập :nước suối lên to ,chảy xiết mạnh,bạn sẽ cực khó để kiếm chỗ khô ráo  ngồi nghỉ ngơi,đường trơn ,leo lên thì khó mà leo xuống thì cứ  vồ ếch là chuyện thường  và kinh khủng nhất đối với phụ nữ,cực chuối luôn ,đó là vắt,mưa xuống là vắt nhiều vô kể ,quăng mình ,áp sát ,bám chặt và hút máu 1 cách êm ái để bạn không thể nhận ra cho tới khi bụng nó no tròn còn da bạn thì chảy máu không dứt ,đi rừng trời mưa  bạn chỉ nhận được một thứ giống như chơi game hay chơi trò nguy hiểm đó chính là  cảm giác mạnh…

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

17/8

  



Hết cơn bão số 5 ,bão số 6 lại nghe đón rơi rớt bão 7 ,tuần nào cũng nghe bão ,gần như cả tháng nay  ngày nào cũng sụt sùi  ,người ta nói năm nay  mưa ngâu về sớm , mỗi năm Ngưu Lang Chức Nữ được gặp nhau một lần,họ nói chuyện gì nhỉ , đàm đạo lại mấy chuyện tình yêu xưa cũ, cười nói vài câu cho phải đạo phép tắc,hay kiểm tra cầu ô thước có  cần bảo trì hay đại tu …..

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

Vĩnh Nghiêm

Trong cuộc đời người ta có 10 phần thì chuyện không hài lòng trong đời có tới 7 đến 8 phần ,có người lại sui sẻo tới 9 phần , phần hài lòng chỉ là 1 hay 2 ...vậy  là phải biết chấp nhận ,hiểu ra ta sẽ sống chung tới 7 hay 9 phần không hài lòng đó  một cách yên bình 
Hôm nay tự dưng thấy mình cần phải giác ngộ: mà   giác ngộ được thì tại gia cũng như xuất gia




Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Hò hẹn



Biết  em đừng vờ hờ hững với anh
Thì  anh chắc  xốn xang thêm tí nữa
Góc quán mùa hè  trong cơn mưa bất chợt
Ta ngượng ngùng , mắt bối rối nhìn nhau

Giá cơn mưa cũng  đừng vội  tan mau
Níu kéo chân ai dùng dằng thêm chút nữa
Bao yêu  thương của bao ngày  xa  nhớ
Ta  mang đi lại gói gém  mang về 

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Mưa vẫn mưa bay

   

Mới sáng thứ hai đầu tuần,trời âm âm ,u u ,xám xám, xịt xịt ,lộp độp rồi ào ào ,thế là cái  cố gắng cổ vũ tinh thần phấn khích cho ngày đầu tuần bị cơn mưa ụp xuống , rũ ra ,ướt nhẹm ,cho dù cố gắng  hít 1 hơi thở thật sâu để đón chào ngày mới và lên dây cót cho ngày  làm việc nghiêm sờ túc chỉ kịp chạy roẹt qua như tia chớp rồi tắt lịm trong bầu trời u ám  :ở nhà thôi,ở nhà cho lành ...cái tôi lười nhác , ngại ngần  nó chiến thắng hoành tá tràng bản thân như thế đó
 Ở nhà : đồng nghĩa với việc con kiến leo cành đa ,hết đi ra rồi lại đi vào ,đồng nghĩa với việc lại đeo hàm osin nhưng mà hôm nay thì osin cũng thất nghiệp vì chẳng có ai quấy quả,vớ cuốn truyện mua từ đầu tháng để  nâng cấp cho cái đầu 1 tí thế là êm êm buổi sáng ,buổi chiều lướt face cho bớt tự kỷ tí ,nghe bà kon chào nhau ,chúc nhau 1 ngày mới ,tuần mới tốt lành lại thấy vui vui lạ ,lại hăm hở ,lại muốn viết ,mà viết cái gì đây,đầu óc rỗng tuếch ,rỗng toác ,nhỡ viết ra những ỹ nghĩ  kì cục chẳng dưng cho các bạn sang nhà mình đọc xong  bỗng xây xẩm rồi lăn quay ra à,mà mình sợ  mọi người khiếu kiện lắm á
“Bây giờ thì phải viết sao
Bây giờ thì phải viết sao bây giờ
Làm sao để viết bây giờ
Làm sao ta viết bây giờ viết  sao….”
Copy lại cái “Tình cũ không rủ tự đến ” thủa còn viết ở  yahoo cho nó mấu,gợi gợi lại tí tình cảm cho nó sung,xin mai trời đừng sụt sùi  mưa nữa nhá, nhá.


TÌNH CŨ

Nàng nguyền rủa cho cái  phút  nổi cơn loãng mạn của mình .tại sao hôm nay trời trong thế ,xanh thế ,mát thế để nàng cứ  thả hồn ra khỏi văn phòng và   bứt rứt không yên ,để nàng không kìm chế được đôi chân của mình lao ra khỏi văn phòng  trước những con mắt ngơ ngác của những đồng nghiệp  đang cần mẫn lạch cạch gõ máy tính .

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

Tháng 7 miền Trung






Ai  đi đâu sớm thế ai
Mặt trời chưa ló , trăng  đêm chưa tàn
Ai  đi đón ánh nắng vàng
Đợi bình minh rạng  ngỡ ngàng biển xanh
Biển trời có lúc vắng tanh
Để con sóng chạy lanh chanh quanh bờ...

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

Một Sài Gòn trong tôi

Cô thích cái thành phố này cách đây hơn 20 năm,thích  ngay lần đầu khi được nhìn thành phố  từ cửa sổ máy bay ,thích vì cái gì ,cô cũng không lý giải được,có lẽ là cái cảm xúc khi thấy mọi thứ thật mới mẻ của người trẻ tuổi chăng..?
   Sài Gòn ,cứ như là điểm  hẹn yêu thích, tự dưng cho cô cái cảm giác gắn bó,  con người ở đây cởi mở và phóng khoáng như  những công viên không hàng  rào. Sài Gòn tin , yêu,bao dung  những người trẻ và bây giờ làm cho những người cận già như cô cũng có phút giây tươi tắn đến lạ
    Cô tự nhận mình là người hòa đồng mặc dù  thích cuộc sống nội tâm. Với sở thích được đi  và trải nghiệm khắp nơi ,cứ mỗi lần đến Sài Gòn là một cảm xúc cũng bất chợt như những ngày nắng  chợt mưa ,những ngày rộn rã và những ngày chìm lắng…...

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

Đất trời phương nam - tiếp phần 2

Viết  cho  một người
Cứ hỏi rằng :sao em lại lặng im
Và tháng sáu sắp trôi qua rồi đấy
Sài Gòn ơi ! cơn mưa chiều ào ạt
Sao chẳng xóa  nổi suy nghĩ của chính mình  

Đừng thương  em nhiều thế  nhé anh
Khi  trong em  còn ngổn ngang đổ vỡ
Mà với em thương thì chưa đủ
Nên hóa đá lòng  cho ngủ trong nhau  

Đừng bắt em nói gì nữa nghe anh
Khoảng trời mong manh  không có anh trong đó
Một màu trời bình yên để câm lặng
Buộc  em bỏ  rơi  và  tự giấu lòng mình

Em cố  ý hay  vô tình cũng giống  vậy cả thôi
Cái kết thúc muôn lần là như thế
Mà cuộc đời này chắc  em cũng chẳng thể …
Dễ thôi mà …..những lúc….. phải …….lỡ tay

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

Đất trời phương nam -phần 2- miền Đông Nam Bộ

     Về với miền Đông ,mảnh đất gian lao mà anh dũng ,điểm đầu tiên nó đến là đất thép Củ Chi,điều này nói  không ngoa  khi đã được đặt chân tới  đây ,mảnh đất của lịch sử , của những năm tháng cần lao, hào hùng  và những người con kiên trung sống dưới lòng địa đạo làm bọn Mỹ xâm lược phải thốt lên “ Chẳng thấy Việt cộng ở đâu nhưng nơi đâu cũng thấy Việt cộng.”

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

Đất trời phương nam -hết phần 1

Bến Tre :
Đến với Bến Tre ,đến với ai đứng như bóng dừa ,quê hương của  phong trào Đồng  Khởi  thắng lợi  đã đưa đến việc thành lập Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam tháng 12 năm 1960.
   Bến Tre nhưng  bạn sẽ thật khó để kiếm tìm một  bóng tre mà chỉ thấy bóng dừa ,bạt ngàn là dừa ,dừa cạn ,dừa nước ,dừa lửa ,cơm dừa ,kẹo dừa, đồ dung sinh hoạt bằng dừa …….đại khái là cái gì cũng liên quan tới dừa ,cõ lẽ vì vậy mà mảnh  đất này đã  sản sinh ra ông đạo Dừa  Nguyễn Thành Nam  nổi tiếng  chỉ sống bằng cơm dừa với những đạo luật kì dị  .
Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
Tôi hỏi nội tôi: Dừa có tự bao giờ?
Nội nói lúc nội còn con gái
Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân....

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

Đất trời phương nam -phần 1( tiếp và tiếp)

Tiền Giang :
Đến với Tiền Giang   tham quan hương vị sông nước miệt vườn ở cù lao Thới Sơn

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

Đất trời phương nam - phần 1( tiếp)

Vĩnh Long :
Đoàn của nó chia tay với Cần Thơ đi khoảng 40 km nữa để đến với Vĩnh Long .Nằm giữa  2 con nhánh sông Tiền và sông Hậu của đồng bằng châu thổ hạ lưu sông Cửu Long  thành ngã 3 sông nổi tiếng với cây cầu Mỹ Thuận

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Đất trời phương nam -phần 1

Phần 1- Về miền Tây

    Vội vã kết thúc công việc cuối năm học  trong vài ngày ,cái cảm giác chạy việc như 30 tết sắp đến phải hoàn công  cho xong còn kịp chuyến đi  ,nó không có thời gian chỉ tranh thủ có nửa ngày để chuẩn bị  nên cái vali khá là gọn và thiếu quên nhiều thứ mặc dù lần này có thêm NuNu  đồng hành .Chưa bao giờ lịch trình nghỉ hè lại đến sớm như vậy ,mới 28 tháng 5…haiz

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

N0 3

·              "  Khi ánh đèn đường đã vỡ vụn dưới tán phố lao xao, người ta thấy có một gã trai đứng dưới cửa sổ khu chung cư. Gã đứng như thế. Im lìm. Ánh mắt dõi theo bóng một người đàn bà in vào vách cửa!
Nhiều đêm như thế!
Rất nhiều đêm như thế!

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

Hà Nội đêm hóng gió

Hà Nội đêm xuống có gì khác không ,chắc có và tất nhiên là theo cảm nhận của mỗi người . Ta  nhớ về  Hà Nội  của những  buổi tối   đi học thêm về , thong thả đạp xe lững thững  ngắm thành  phố về đêm ,Hà Nội của ta khi đó mơ mộng lắm “ Từng hàng cây góc phố ,ngây ngô nhìn nhau …” Ngây ngô như chính ta tuổi 15 ,16…

Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

Cho ngày cuối tuần đầy nắng

Lên blog và face  gặp những câu  chúc nhau : "Cuối tuần vui vẻ nhé !", thế là biết cuối tuần .

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

Tháng có nắng nhuộm vàng

Tháng  5 ùa đến rộn ràng ,hăm hở .Nắng cứ buông dài lối phố ,ngập sáng sân trường làm ta  thêm bịn rịn với phượng hồng đỏ rực ,năm học nữa cũng sắp đi qua ....

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Giao mùa



Tiếc không ?
Tháng tư sắp qua rồi
Và cái nắng không còn dịu dàng nữa
Hoa loa kèn thôi không còn nở
Đợi  tháng tư sau…

Ghét  không ?
Tháng tư  ấm ức  trôi đi
Cơn mưa dài vội  lao vào mùa hạ
Phương hồng cuống cuồng bung cánh nở
Gọi  ve  sầu về  réo rắt kêu

Nhớ chi ?
Khi  ta  mong lại  được gặp  nhau
Dạ bồn chồn và  phân vân đến lạ .
Quán nhỏ chơ vơ  lườm bàn chân lỗi bước
Ngây ngô nhìn  tình rơi  ngõ đêm khuya

Hà Nội nồng nàn.
Hết  hờn chưa ….?


Nắng rực rỡ ,chói chang chào hè nhé 
Đốm phượng hồng tung cánh tiễn xuân qua


                    Gom hết lòng mình loa kèn  nở lần cuối !
Hương nhẹ bay tinh khiết đợi năm sau 

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Lan man

Dân ta phải biết sử ta 
Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam…..

Đây là câu thơ mở đầu cho bài thơ “Dân ta phải biết sử ta ” của Bác Hồ làm trong những năm kháng chiến chống Pháp

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

Một ngày ngập tràn kỷ niệm ,đáng nhớ




Nàng không xinh đẹp cũng chẳng thuộc diện quyễn rũ gì  , thế mà có người vẫn không hiểu trông thế mà sao nó lại kiêu kiêu ,còn  người đã chơi với nàng thì lại nói lại nói nàng dễ mến ,thú vị . Đôi khi nàng còn chẳng hiểu được mình nữa là  ...

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Non nước Ninh Bình


   Sau khi nghĩ ra vài cái lý do X,Y,Z để  sếp đồng ý cho nghỉ 1,2 ngày làm việc để được đi lượn lờ ,cuối cùng thấy chẳng ổn tí nào ,ừ thì cứ thành thật đi ,mà nói cho cùng  sếp cũng biết tỏng là nó xin cho phải phép chứ đối với nó chỉ quan trọng thực hiện công việc đầy đủ chứ có bao giờ thực hiện ngày giờ công đầy đủ đâu ,vì với nó hình như các danh hiệu thi đua  chẳng nghĩa lý gì  so với niềm vui được đi đây đi đó , sếp cũng biết nó khi  làm việc cũng biết hết mình nhưng đi chơi  thì còn hết mình nữa ,cái môn giáo dục công chức  chẳng thấm vào đầu bồ nông của  nó chút nào

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

Tây Bắc ơi !!!

   ♥ Tây Bắc ơi có riêng gì Tây Bắc
Khi lòng ta đã hóa những con tàu
Khi đất nước bốn bề lên tiếng hát

Tâm hồn ta là Tây Bắc chứ còn đâu ♥

Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

Bây giờ là tháng mấy hỡi em ?


Tháng 3 vẫn còn những ngày mưa phùn bay ,những ngày trời chợt hửng nắng ,những ngày  lạnh buốt  gió mùa và cả những ngày chỉ có gió se se .Chiều cuối tuần trời hưng hửng ,lại nghe câu chuyện cả tuần này xoay quanh hoa  sưa Hà Nội , không cầm nổi lòng mình  nữa rồi ,đi thôi  ….

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

N0 2




Sáng mở cửa gió ùa lạnh buốt
Đài báo tối  qua trời trở gió còn gì
Giơ bàn tay xanh xao cớm nắng
Bấm đốt nhìn em đếm những ngày xa....





Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

No 1


Ngày hôm nay cơn gió bỗng ngổn ngang
Ngày tình yêu  bước  những bước gập  ghềnh
Ngày không hẹn nhưng thích chờ  l đợi
Lại một ngày,một ngày nữa không nhau...










Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

Mùa xuân ơi

   Trong khoảnh  khắc giao thời này , quá khứ như sắp tuột khỏi tay và tương lai lờ mờ chuẩn bị hiện trước mắt . Những giờ cuối năm cuộc sống của ta dường như trở lên bận rộn hơn ,vội vã hơn …… 
 Có những dự định cần phải gấp gáp hoàn thành ,có điều chất chứa muốn được nói ra xin được lắng lại một chút ,muốn dành góc nhỏ cho riêng mình để suy nghĩ và chiêm nghiệm …
 Một năm qua đi với bao niềm vui và không ít nỗi buồn ,cuộc sống gai góc đến nghiệt ngã nhưng không vì thế mà ta nản ,dù đôi khi cũng thấy chán chường ,thấy mệt mỏi …
 Ta đã biết cách kìm nén xúc cảm và bình thản nhìn cuộc đời hơn trước , trái tim tưởng cứ lặng lẽ đập những nhịp nhàm chán ,buồn tẻ thế mà đôi khi nó cũng biết thổn thức ,biết bối rối ,biết đau nghẹn và cũng hân hoan như trẻ thơ ,ta đã không đánh mất tin yêu với cuộc sống này
 Những con người tưởng như rất tầm thường ,bình dị lại dạy cho ta nhiều thứ hơn là cha mẹ ta ,thầy cô của ta ,sách vở của ta .
 Ta đã biết nghĩ lâu và nghĩ sâu hơn trước ,ta biết đón nhận và đối mặt với những điều tự nhiên và không tự nhiên dừng bước trước cuộc đời mình . 
 Xuất hiện trong cuộc đời này là một hạnh phúc ,được là một con người , tồn tại được và thật sự “ sống” là điều hạnh phúc hơn nữa ….
 Năm mới đến ta lại tiếp tục hành trình tìm kiếm những điều tốt đẹp ,ta lại tiếp tục mơ tiếp những giấc mơ còn dang dở ......
 Ta hi vọng sẽ nghị lực hơn ,vững bước hơn ,bao dung hơn ........
 Ta mong ta bớt trăn trở ,bớt nghi ngại …
 Ta sẽ  không so sánh ,không phán xét …
 Ta sẽ yêu thương nhiều hơn , sẽ mỉm cười nhiều hơn
 Năm mới ơi ,cuộc sống mến thương ơi , chờ ta nhé   !!!!!!!!!!!!!!

Cảm xúc năm cũ còn hình ảnh là năm mới ,ta ước vọng về tương lai tươi sáng...






Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Đánh thức mùa xuân

Ngại gì em   không dám nói lời yêu
Để cuộc đời trôi đi hờ hững
Hay em sợ cung tên cong vút
Con chim non sợ ánh chói mặt trời
Sao không một lần thử nói lời yêu
Thật vẹn nguyên dù xưa như cổ tích
Trái xấu chua lăn nửa đời dang dở
Hoa sưa  trắng ngần lắc rắc giấc mơ hoang
Em cứ thử một lần ,một lần thôi
Cứ  vụng dại như lần đầu đã  nói
Dù môi không còn ngọt mềm
 để dụ anh ngây ngất
Tay khô sần và tóc rối xác xơ
Mắt cũng  hằn sâu những vết nhăn mờ
Trong đêm  thẳm  lần  quờ  quên và nhớ
Em cứ thử  một lần như hoa cải
Rực rõ vàng  mê mải ở ven sông
Thử đi em đừng đợi đến lần sau
Vô tình  thế  mùa sau thành  đắng chat
Em thử đi  dù một lần có thể !!!

P/S: Mùa xuân  ơi ,anh gọi giúp xuân về
Đánh thức mầm hồng  tưởng  khô chết trong em
Lại ngọ nguậy ,lại đâm chồi nảy lộc