@

Có thể nơi chân trời xa xôi ấy – Phút trải lòng ta tìm đến với nhau

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Em vẫn từng đợi anh....


 Thỉnh thoảng bỗng trở nên nghiêm túc hay trầm mặc ,thỉnh thoảng cười rổn rảng như cái thùng rỗng , thỉnh thoảng không viết được cái gì dù là vớ vẩn,thỉnh thoảng cũng tự thấy mình bất bình thường mà thiên hạ gọi là  đồ dở hơi ,HN vào thu  tiết trời thu  cực đẹp ,cực quyến rũ,nắng cứ vàng rực rỡ mà không nóng ,gió cứ lồng lộng hun hút bờ vai  cho  bao thi nhân xói lòng ứa ra  những câu thơ lãng mạn nhất ,tha thiết nhất, cho ai tưởng khô khan lạnh lùng hôm nay cũng  bỗng có  giấc  mơ hão huyền ,huyễn hoặc tâm hồn mình  thành nhà thơ ,thành họa sĩ, hay thành bố khỉ cũng chẳng biết nữa…
   Ấy vậy mà trong lòng thì rắn ráo,các cảm giác muốn viết mất tích con chim chích, mấy lần mở máy ra lại đóng vào ,cái màn hình không còn lôi cuốn và bàn tay khoái lướt trên phím bỗng dưng cứng  đờ,không phải là không cảm xúc, không phải là không chất chứa ,không phải là không muốn được ngụm lặn trong suy nghĩ của chính mình vậy mà không thể ……sao vậy ta.
    Ngó nghiêng sang nhà láng giềng láng tỏi  rồi lặng về như tên trộm mà lại chẳng chôm được chút xíu cái  hứng viết của hàng xóm dù chỉ là cái com ngắn ngắn ngủi ngủi  để lại  cho những người mà thấy yêu quí ,để cho họ biết mình vẫn quan tâm đến họ ,vẫn lặng lẽ theo dõi họ   và muốn nhắc nhở  họ cũng đừng có vội vã quên mình
    Công việc  cứ cuốn  đi,mải miết như con sóng chảy mà chạnh lòng khi  bất chợt không thấy đâu là bến bờ,mịt mùng và mung lung…nếu  có thời gian là out  ra đường để  tha thẩn, để khoắng cốc nước chẳng tha thiết đến mùi vị  để nhìn ngắm đường phố ,người qua người lại , để  bước những bước chân vô định ,hư vô …để  thấy lòng bình được yên,nhẹ nhàng  chút ít
    Sao dạo này  người ta thích trồng hoa sữa thế ,theo tiêu chuẩn thì phải cách  5 hay 6 gốc cây thì mới được trồng 1 cây hoa sữa thì phải , thế mà chẳng hiểu sao có những phố cây nối cây, hàng nối hàng ,nếu mà hoa  nở cùng một lúc thì thôi rồi,cứ gọi là đừng có  bức  bối …..
   Trời càng lạnh càng tối thì  càng tỏa hương ngào ngạt  ,cười cho người  bạn Đà Nẵng thắc mắc, đâu chỉ mỗi HN có hoa sữa , sao cái mùi nó oi nồng , hắc đến đau đầu nhức óc  mà người HN cứ ca ngợi cứ say mê đến thế,ờ phải là HN những ngày  heo may như thế này ,là gió, là xiu xíu  lạnh,là hoa sữa nở bung từng chùm trắng xanh làm cho đất trời cứ ngọt ngào,cuồng điên ,ngây dại ….. chẳng hiểu vì HN đẹp hay mùi hoa sữa khó quên mà người HN cứ thổi  tình yêu mình vào nó ,làm ai nhớ ai thêm da diết,làm người ta có cảm giác thèm cái nắm tay dịu dàng ,cái ôm thật chặt,thèm được ngả vào nhau….
    Đã đi ,không gọi là  nhiều nhưng  kiểm điểm lại thì từ khi 5 tuổi  chưa năm nào là không đi xa HN  , miền đất nào cho  cảm giác  mới , những tìm tòi lạ lẫm,để lại những  trải nghiệm  khó quên  vậy mà mỗi lần đi  lại cảm thấy nhớ đến  HN hơn , yêu  HN  hơn ,đơn giản như lúc này đang ở HN mà vẫn  thấy khát,thấy cháy, muốn hít thật sâu vào trong phổi ,nuốt tan trong cuống họng ,muốn loang ra….thế mà chỉ làm  được mỗi việc là … thở dài
     Có thể  có chút cảm giác đơn côi ,hoang vắng nhưng vẫn thích là vậy, một mình thế này để lan man với những mảnh vụn suy nghĩ ,với những nỗi  nhớ  rất vu vơ,rất  bâng quơ
        “ Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm ,có lẽ nào anh lại quên em 
……”
 Bên kia là cổng chợ Đồng Xuân nhộn nhịp 
,bên này là quán chè  chén có kèm tiếng chim hót dưới vòm cây xanh 


Lễ bế giảng năm học cuối cùng PTTH - tôi 16 tuổi